người anh nhìn là em
Em mong anh sẽ là người chín chắn, điềm đạm, dễ nhìn, không quá cầu kỳ, kỹ tính, cao trên 1,65 m và có ý chí phấn đấu trong công việc.
Nhìn lại những tháng ngày bên nhau Mà anh nghĩ chúng ta đã từng rất vui Dù anh đến sau nhưng con tim yêu em là thật Nhưng sao em có thể nói dối nhiều lần Em nói rằng chỉ yêu mình anh thôi Hay chính anh đã quá tin Ngày từ đầu em chẳng hề yêu anh Em chẳng hề yêu anh!!! (And I cant believe in love) Chorus: "Em vẫn chưa hề quên được ai đó!
Anh em tôi là thế đó, Đi nghe người ngoài giết nhau quá nhiều. Xin ngưng tay một giây phút, Xin nghe một lần tiếng khóc bi thương… Xin chia buồn cùng Việt Nam . Quê hương nhục nhằn máu xương chất chồng Xin chia buồn cùng Việt Nam . Bao nhiêu năm qua đạn với bom
Khương Trân là nữ nghệ sĩ mới, có cơ hội hợp tác với ảnh đế Thâm Ương trong bộ kịch lớn "Trường sinh duyên"Chính nhờ danh tiếng của bộ kịch và độ hút của ảnh đế, nữ diễn viên này chỉ cần ra mắt một lần là nổi tiếng Người Anh Nhìn Là Em. Tác giả:
24-06-2018 - Kể trước sẽ không hay, mọi người cứ vào đọc và cho ý kiến thoải mái 😀 Visit. Save. Article from . wattpad.com. Là Anh Đã Nhìn Trúng Em. Kể trước sẽ không hay, mọi người cứ vào đọc và cho ý kiến thoải mái 😀
LongPhi_BB. nói chuyện nhìn nhau 3s thì ánh mắt phải nhìn ra chỗ khác rồi lại nhìn tiếp , nhiều thằng nói chuyện cứ bày đặt xong nhìn thẳng vào mắt người khác , bất lịch sự lắm . Nói chung là không nên nhìn chằm chằm vào người khác . Mấy cái trên bài chỉ là biểu hiện
kepeprithet1977. Đánh giá từ 17 lượt Bạn đang đọc truyện Người Anh Nhìn Là Em của tác giả Tống Cửu Cận đây là câu chuyện tình yêu trong showbiz giữa một vị ảnh đế và một nữ nghệ sĩ mới, một tình yêu đẹp nhưng cũng gặp không ít khó khăn bởi cả 2 đều là người của công tắt nội dungKhương Trân là nữ nghệ sĩ mới, có cơ hội hợp tác với ảnh đế Thâm Ương trong bộ kịch lớn “Trường sinh duyên” Chính nhờ danh tiếng của bộ kịch và độ hút của ảnh đế, nữ diễn viên này chỉ cần ra mắt một lần là nổi tiếngĐông thời tin đồn về hai người cũng bắt đầu bủa vây, đủ loại tin tức không rõ thực hư xuất ngày nọ, phóng viên bao vây nữ chính trong câu chuyện xấu đó. Phóng viên "Khương Trân, bây giờ fan hâm mộ hô hào nhiệt liệt như vậy, cô cùng Thẩm ảnh đế có khả năng trở thành sự thật hay không?"Khương Trân mỉm cười "Tôi cùng Thẩm lão sư chỉ là bạn bè".Sau khi Khương Trân vào xe bảo mẫu, vừa mới bước vào đã bị tay của người nào đó kéo vào trong lòng ngực, bờ môi ấm áp của anh lưu luyến trên vành tai mẫn cảm của cô “Có bạn bè nào sẽ đối với em như vậy sao? Hả?”* Mỹ mạo tiểu hoa đán x Lạnh nhạt nội liễm Ảnh có thể đọc thêm các truyện khác của Tống Cửu Cận như Con Đường Theo Đuổi Nam Thần, Sủng Nhập Tâm Phi, Búp Bê Cầu Nắng, Cô Ấy Rất Không Vui, Ôn Nhu Mười Dặm, Quy Lộc, Yêu Chiều Tận Tâm Khảm, Người Trong Lòng, Thơ Tình Trong Gió
Lúc này trời còn chưa sáng hẳn, những ngọn núi phía xa lẩn mình trong những đám mây mênh mông, gió thổi qua mang theo sự lạnh lẽo của mùa đông, Trần Mẫn lấy điện thoại ra xem thử, không có một chút tín hiệu nào, cô ấy mất mác nói với Chử Thấm Hi bên cạnh “Chị Thấm Hi, nơi này không có tín hiệu sao ạ?”Chử Thấm Hi nhìn cô ấy “Trong núi sâu vốn dĩ là không có tín hiệu mà.”“Không thể chơi điện thoại thì làm sao mà sống đây chứ.”“Yên tâm đi, lát nữa bắt đầu quay phim thì ngay cả đụng vào điện thoại cô cũng không thể nào đụng được đâu.”Tống Đàm quan sát bốn phía xung quanh một vòng, nhớ đến lời của trưởng trấn nói với ông, thế là ông cầm loa nói với các diễn viên và nhân viên công tác “Chúng ta sẽ ở nơi này quay phim trong vòng một tháng, địa hình ở nơi này rất vắng vẻ lại thêm là ở trong lòng núi, cho nên mọi người trong quá trong quá trình quay phim mọi người phải chú ý an toàn, tận lực không được đi lại một mình, rõ chưa?”“Rõ rồi ạ, Tống đạo diễn.”“Tốt, vậy mọi người bắt đầu làm việc đi, chuẩn bị sẵn sàng chờ sương mù tản đi chúng ta sẽ bắt đầu quay.” Sau khi nói xong ông quay lại nói với Khương Trân “Tiểu Khương à, lát nữa cháu và Thẩm Ương sẽ có cảnh đánh nhau, cháu đi tìm huấn luyện viên luyện tập thêm đi.”“Vâng ạ.”Khương Trân tìm một vòng cũng không thấy huấn luyện viên võ thuật đâu, cuối cùng cô đành phải hỏi một nhân viên công tác “Xin hỏi em có thấy huấn luyện viên Lâm ở đâu không?”Nhân viên công tác chỉ về phía trước nói “Có ạ, ở ngay phía trước ạ.”“Vâng, cảm ơn.”“Không cần khách sáo ạ.”Dựa theo phương hướng mà nhân viên công tác chỉ, Khương Trân quả nhiên nhìn thấy được huấn luyện viên Lâm, nhưng mà anh ấy đang tập luyện với Thẩm Ương, hai người anh một chiêu tôi một chiêu, nối tiếp nhau trôi chảy cực kỳ, cô nhìn mà cả hoa mắt, xem hai người họ như vậy hẳn là còn chưa có luyện tập tốt, vậy nên cô cũng không có đi ra quấy rầy hai người họ mà chỉ đứng ở một bên lẳng lặng nhìn hai người họ luyện tập, lại vừa học theo động tác tay của huấn luyện viên Lâm.“Em đang làm gì đấy?” Giọng nói của Nghiêm Lộc bất thình lình từ phía sau truyền Trân vừa khua tay được một nửa liền lúng túng dừng ở không trung, cô xoay người lại “Nghiêm tiên sinh.”Nghiêm Lộc cười, Khương Trân rất khác biệt với các diễn viên nữ khác trong đoàn phim, ở chung hơn hai tháng, các cô ấy đều thân thiết gọi anh một tiếng Nghiêm ca, còn không thì cũng gọi Nghiêm đại ca, chỉ có cô là từ đầu đến cuối đều gọi anh là Nghiêm tiên sinh. Dường như cô đối với ai cũng cố ý duy trì một khoảng cách, rất khó mà thân thiết với cô, tính cách của cô không hề tương xứng với tuổi của cô chút đến đây, anh không khỏi nghĩ đến Chử Thấm Hi, hai người tuổi tác không cách nhau nhiều lắm nhưng tính cách lại khác nhau hoàn toàn, không phải nói tính cách của Khương Trân không tốt mà ngược lại, cô rất lễ phép lại biết trước sau, làm cho người ta không thể nào xoi mói được, chỉ là cô quá lạnh nhạt, lại có một phần trầm ổn mà người đồng lứa không thể nào có được.“Nghiêm tiên sinh?”Nghiêm Lộc phản ứng lại, không khỏi hơi xấu hổ, “Ngại quá, tôi vừa thất thần.”Khương Trân mỉm cười lắc đầu “Không có gì đâu ạ.”“Khương tiểu thư, có thể hỏi em một chuyện không?”“Vâng, ngài hỏi.” * “ngài” ở đây là nhấn mạnh sự kính trọng của Khương Trân với Nghiêm Lộc.“Là như vầy, em và Thấm Hi gần như là gần bằng tuổi nhau, nhưng vì sao…”Sắc mặt của cô hơi thu liễm lại, giọng nhỏ “Có lẽ là những việc trải qua khác nhau đi.”Huấn luyện viên Lâm vỗ một chưởng đập tại ngực của Thẩm Ương, anh không hề phòng bị lui về phía sau mấy bước.“Ai da, không sao chứ?” Thật ra vừa nãy anh có phát hiện Thẩm Ương đang thất thần, nhưng vẫn có thể tiếp chiêu được bình thường nên anh cũng không có nói gì, ai ngờ lúc kết thúc lại không tiếp lẽ động tĩnh bên này hơi lớn, hai người bên kia nhìn về phía bọn họ, Nghiêm Lộc vội vàng chạy tới, cậu lo lắng nhìn Thẩm Ương “Sao vậy, có sao hay không?”Thẩm Ương thấy Khương Trân đi về phía này, khoát khoát tay với cậu ta “Không có việc gì, đừng lo lắng.”“Đến lượt em luyện tập.” Thẩm Ương nói với Khương Trân đang đi mắt Khương Trân mang theo một tia lo lắng, “Thẩm lão sư, anh không sao chứ?”“Không sao, là vừa rồi không cẩn thận thất thần, không có việc gì, anh đã luyện tập tốt rồi, em đến luyện tập với huấn luyện viên Lâm một lát, chờ em luyện tập xong rồi thì chúng ta trao đổi kịch bản một chút.” Anh ôn hòa nói.“…Dạ.”Huấn luyện viên Lâm dẫn Khương Trân đến bên kia luyện tập, còn Thẩm Ương và Nghiêm Lộc đứng bên cạnh quan sát, Thẩm Ương dời mắt từ người Khương Trân sang người Nghiêm Lộc, Nghiêm Lộc bị ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của anh thì hơi sửng sốt.“Thẩm ca, sao anh lại nhìn em như vậy chứ?” Nhìn đến trong lòng cậu hoảng loạn.“Vừa nãy cậu và Khương Trân nói cái gì?”“Dạ?”Sở dĩ vừa nãy anh thất thần cũng là vì anh nhìn thấy Nghiêm Lộc nói với Khương Trân một câu, mà sau khi nói xong thì sắc mặt của cô cũng thay Lộc sờ đầu, “Thật ra cũng không nói liền đơn giản nói lại chuyện vừa nãy một lần với Thẩm Ương, “Chỉ nói như vậy.”Thẩm Ương trầm mặc hồi lâu, anh lại nhìn về Khương Trân cách đó không xa, cô đang tập luyện từng chiêu thức một với huấn luyện viên Lâm, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc và chuyên xuống, ngoại trừ trường quay vẫn còn đèn đuốc sáng trưng thì bốn phía xung quanh chìm vào bóng đen vô tận, gió đêm ở núi sâu vỗn dĩ là rét lạnh, nhất là bây giờ vẫn là mùa đông, cảm giác lạnh lẽo mà gió thổi vào mặt làm cho người ta nhìn không được mà run lập Thấm Hi “Sớm biết lạnh như vậy thì chị phải cầm theo đồ giữ nhiệt, thật sự quá lạnh.”Khương Trân cũng không tốt hơn bao nhiêu so với cô ấy, gió lạnh thấu xương từ chỗ cổ chui thẳng vào người, “Ngày mai nhớ mang theo là tốt rồi.”“Em nói buổi quay này phải quay đến rạng sáng mới có thể kết thúc được, làm sao có thể chịu nổi đây chứ?”Gió ban đêm ở này giống như dao cùn, lúc chưa quay phim thì tốt một chút, đến lúc quay phim phải treo mình trên dây cáp bay tới bay lui trên không trung, gió lạnh chiu thẳng vào trong quần áo, lạnh đến mức không còn tri giác gì quay cuối cùng của ngày hôm nay, cũng là một cảnh quan trọng trong bộ phim này không giống với những cảnh bình thường khác, là một cảnh sẽ có tương đối động tạc mạnh, trước đó mọi người có thể ở trong cùng một khung hình, nhưng đến cảnh đánh nhau sau này sẽ tách ra, Khương Trân sẽ chạy một đường riêng, sẽ có một người quay phim chạy theo phía sau cô, bởi vì tách ra quay nhưng dù sao cũng là rạng sáng lại ở trong núi sâu, bởi bởi Tống Đàm cố ý gọi Khương Trân và thợ quay phim đến liên tục nhắc nhở vấn đề an toàn của cả hai.“Lúc đang quay, cậu phải chú ý an toàn, nhất định phải theo sát cô ấy, hiểu chưa?”“Hiểu rồi ạ.”Sau khi dặn dò sau, lúc này mọi người mới vào chỗ chuẩn bị bắt đầu, sau khi nhân viên công tác dập bản thì chính thức khai máy.“Bắn tên!”Mũi tên bén nhọn phá gió mà đến, phá vỡ sự yên tĩnh của núi Mạc bảo vệ Thiền Quân phía sau lưng, nhìn thấy mũi tến bắt đến thì đôi mắt lạnh lại, giơ trường kiếm lên chắn mũi tên, “Theo sát ta.”Rất nhanh bọn họ bị bao vây, người tới mang che bịt mặt màu đen, chỉ lộ ra một đôi mắt ra ngoài, người cầm đầu giảm giọng nói của mình xuống thấp nhất có thể, “Đem đồ vật giao ra đây!”Thiền Quân theo bản năng siết chặt góc áo của Vân Mạc, Vân Mạc nghiêng đầu nhìn nàng, “Đừng sợ, có ta ở đây.”Rõ ràng là hai người bọn họ ở thế yếu, những vì câu nói này của hắn, bỗng nhiên Thiền Quân không còn sợ cái gì nữa.“Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Xông lên!”Trong nháy mắt hai phe đánh nhau, đao quang kiếm ảnh, máu văng khắp nơi, mùi máu tươi nồng nặc bay khắp nơi, trường kiếm của hắn mang theo máu, vừa đánh nhau với những người áo đen vây quanh, vừa bảo vệ Thiền Quân ở sau lưng, nhưng người áo đen ngày càng nhiều, kẻ trước ngã xuống, kẽ sau lại nhào Mạc cầm kiếm trước người, che chỏ Thiền Quân lui về phía sau, nhìn thấy ngày càng nhiều người áo đen đến, hắn thấp giọng nói, “Thiền Quân, nàng nghe ta nói, một lát nữa ta sẽ chặn bọn họ lại, sau đó nàng chạy theo phía đông chạy, không được ngừng lại, cũng không được quay đầu, đã nghe chưa?”“Điện hạ…”“Yên tâm, ta sẽ không sao, ta sẽ đi tìm nàng, hiện tại chạy đi, chạy!”“Điện hạ!”“Chạy!”Tống Đám nói qua loa nhỏ “Khương Trân, chạy! Tiểu Trương, đuổi theo!”Khương Trân quay người chạy vô núi sâu, Tiểu Trương khiêng camera chạy sát phía sau.**Cảnh đánh nhau này của Thẩm Ương phải quay đi quay lại rất nhiều lần, tốn gần nửa giờ đồng hồ mới có thể đạt được kết quả mà Tống Đàm mong muốn.“Vất vả, mọi người vất vả rồi.”“Đạo diễn, không xong rồi, Tiểu Trương và Khương tiểu thư như thế nào còn chưa quay về?” Một nhân viên công tác đột nhiên la lên, vừa rồi tầm mắt của bọn họ đều đặt trên người Thẩm Ương, tự nhiên không có người nào chú ý đến, nhưng là bây giờ có người nhắc nhở như vậy, mọi người mới chú ý lý mà nói bọn họ hẳn là phải kết thúc trước đó rồi mới đúng, như thế nào một thời gian dài như vậy còn chưa có trở về? Tống Đàm cuống lên, vội vàng hô lên, “Nhanh lên, gọi điện thoại cho Tiểu Trương đi!”“Đạo diễn, trên núi không có tín hiệu, gọi không được ạ!”Tống Đàm vỗ đầu một cái, gấp như kiến bò trên chảo lửa, sớm biết như ông đã không thể an bài như vậy!Thẩm Ương thay quần áo xong liền phát hiện không khí trường quay cực kỳ ngưng trọng, không hỏi Nghiêm Lộc bên cạnh, “Làm sao vậy?”Nghiêm Lộc nhìn anh, muốn nói lại thôi, ngược lại là Trương Tịnh Tịnh nhịn không được, đỏ mắt nói “Thẩm lão sư, hai người A Trân bọn họ chưa về.”Trong lòng Thẩm Ương lộp bộp xuống, “Chị nói cái gì?”“Đạo diễn làm sao bây gờ, điện thoại không thể nào gọi được, cũng không liên lạc được với bọn họ, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”Chiêm Từ Hưng quát cậu ta “Ngâm miệng! Không thể nói bậy, bây giờ mọi người cất đồ hết đi, lên núi tìm bọn họ!”Thẩm Ương nắm chặt nắm đấm lại, “Đạo diễn, không thể, trong núi quá nguy hiểm!”“Vậy cậu nói xem chúng ta nên làm thế nào bây giờ?”Thẩm Ương ép buộc chính mình tỉnh tảo lại, phân tích tình hình, “Phụ nữ ở lại đi, đàn ông thì đi vào với cháu, nếu như sau nửa giờ chúng ta còn chưa trở về thì chú đi tìm trưởng trấn, sau đó đi báo cảnh sát.”Nghiêm Lộc nghe Thẩm Ương nói muốn đi vào trong liền muốn ngăn cản, nhưng lời đến miệng lại nuốt xuống, cậu biết anh bây giờ có thể còn đứng ở nơi này phân tích phương án giải quyết với mọi người, là đã khắc chế chính mình lắm Đàm đồng ý quyết định của Thẩm Ương, trước mắt đây là phương án giải quyết tốt nhất, “Được, quyết định như vậy đi, mấy người lão Chiêm chăm sóc các cô gái, những người khác theo chúng ta đi.”Trương Tịnh Tịnh vô cùng lo lắng giống như là lửa đốt vậy, nhưng chị cũng rất rõ ràng, lúc này nếu như chị đi vào cũng không giúp được gì, nói không chừng còn liên lụy bọn họ, cho nên cô đặt hết hi vọng lên người Thẩm Ương.“Thẩm lão sư, anh nhất định phải mang em ấy ra ngoài.”“Yên tâm đi, nhất định sẽ.”
Thẩm Ương đưa Khương Trân đến cửa khách sạn, thấy sắc mặt cô vẫn trắng bệch như cũ, liền nói “Đi vào nghỉ ngơi cho tốt đi.”“Vâng.”Sau khi nhìn Thẩm Ương về phòng của mình, thì Khương Trân mới đóng cửa phòng mình lại, cô ngồi trên giường lấy điện thoại di động ra mới nhìn thấy tin nhắn wechat mà Trần Bối Bối trả lời cô, nói là trong khoảng thời gian ngắn cô ấy không thể trở về được, cô ấy đã nói tình hình cụ thể có chị Tịnh Tịnh, chắc là chị ấy sẽ sắp xếp cho cô một trợ lý Trân an ủi cô ấy vài câu trên wechat, những cũng không thấy cô ấy trả, hẳn là đang bận, thấy vậy cô cất điện thoại dưới gối, cởi áo khoác tranh thủ thời gian ngủ thêm chút nữa trước khi trời sáng. Cô kéo khóa đến giữa chừng thì dừng lại, cúi đầu mới phát hiện cô còn đang mặc áo khoác của Thẩm Ương, vừa rồi quên trả áo lại cho anh ấy, cô định bây giờ đem áo khoác trả cho anh nhưng nghĩ lại bây giờ cũng không còn sớm, nói không chừng anh vừa trở về liền đi ngủ, sau hồi tự suy nghĩ thì cô vẫn quyết định đợi ngày rồi hẵng trả áo cho cởi áo khoác ra rồi xếp gọn gọn gàng để trên ghế rồi lúc này mới tắt đèn đi hôm sau, Khương Trân bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô lấy điện thoại dưới gối ra, thì thấy người gọi là Trương Tịnh Tịnh.“Alo, chị Tịnh Tịnh?”“Chưa dậy sao?”Khương Trân mơ màng nói “Dậy ngay đây ạ.”“Ừ, vậy nhanh lên nhé, chị gần đến rồi.”Lời của Trương Tịnh Tịnh làm Khương Trân hoảng sợ đến mức cơn buồn ngủ chỉ còn một nửa “Lập tức đến? Chị lập tức đến đâu ạ?”“Còn có thể đến đâu, đến khách sạn của đoàn phim các em chứ đâu.”“Sao chị cũng đến rồi?”“Không phải mẹ của Tiểu Trần nhập viện hay sao? Vừa vặn công việc ở công ty đã xử lý ổn thỏa rồi nên chị đến luôn, được rồi, không nói với em nữa, nhanh dậy đi, chị đến cửa khách sạn rồi.”Khương Trân từ giường đứng dậy, “Dậy đây ạ.”“Ừ, chị cúp máy đây.”“Dạ.”Khương Trân vừa rửa mặt xong liền nghe thấy tiếng gõ cửa, hẳn là Trương Tịnh Tịnh đến, mở cửa ra thì quả nhiên là chị ấy, Trương Tịnh Tịnh kéo va li vào phòng của cô, “Rửa mặt rồi sao?”“Dạ.” Khương Trân gật đầu.“Vậy thay quần áo đi, chúng ta đi trường quay thôi.”“Dạ.”Lúc Khương Trân thay quần áo, Trương Tịnh Tịnh nhìn thấy áo khoác được xếp ngay ngắn trên ghế, là áo khoác nam, liền hỏi “Đây đâu phải áo khoác của em đâu?”“Dạ, là áo của Thẩm lão sư.”“Lại là của Thẩm lão sư?” giọng của Trương Tịnh Tịnh cao tác thay quần áo của Khương Trân hơi dừng lại, “…Hôm qua có cảnh nhảy xuống nước, Thẩm lão sư thấy em mặc ít nên cho em mượn mặc.”Trương Tịnh Tịnh cau mày, tự lẩm bẩm “Áo của Thẩm lão sư dễ mượn như vậy sao?”Khương Trân nghe được chị ấy nói nhưng cũng không có trả lời chị, chỉ là động tác thay quần áo nhanh hơn, sau khi đem tóc từ trong áo ra cô mới nói “Chị Tịnh Tịnh, em xong rồi, chúng ta đi thôi.”“Ừ, đi thôi”Khương Trân đột nhiên nhớ đến chuyện chìa khóa xe, “Chị Tịnh Tịnh, chìa khóa…”“Buổi sáng chị đã ghé bệnh viện lấy rồi.”“Vâng.” Cô gật đầu, lại cô chị, “Mẹ của Tiểu Trần thế nào rồi ạ?”“Lúc chị đến còn chưa có tỉnh, nhưng đã thoát khỏi nguy hiểm rồi.”“Nhưng tại sao lại nằm viện vậy ạ?”Sắc mặt Trương Tinh Tịnh hơi thay đổi, “Tự sát.”Tay cầm điện thoại của Khương Trân đột nhiên run lên, điện thoại “ầm” một tiếng rơi trên mặt đất.“A Trân, em sao vậy?”Khương Trân run lên hai giây, mờ mịt nhìn Trương Tịnh Tịnh sau đó lại nhìn điện thoại rơi trên mặt đất, cô cuống quít ngồi xổm xuống nhặt điện thoại lên, sau đó lắc đầu với chị ấy “Không…không sao ạ.”Trương Tịnh Tịnh nhíu mày, bộ dáng vừa rồi của cô rõ ràng là bị hù doạn, nhưng là cô cũng chỉ là một cô gái trẻ, nghe được chuyện tự sát này bị hù dọa cũng là chuyện bình thường, thế là chị cũng không có nghĩ nhiều.“Ừ, vậy chúng ta đi thôi.”“Vâng…” Trên mặt cô đã khôi phục sự bình tĩnh dịu dàng như thường, nhưng bàn tay trong túi lại nắm thật chặt, thẳng đến khi lòng bàn tay truyền đến cảm giác đau nhói mới làm cô tỉnh táo lại.***Buổi trưa, tên của Thẩm Ương xuất hiện trên hotsearch.…Rạng sáng nay ảnh đế Thẩm Ương dẫn một cô gái thần bí vào bệnh viện.…Toàn bộ hành trình bảo hộ tình yêu của Thẩm Ương bị lộ ra ánh hình ảnh trên video một cô gái mặc áo khoác nam, theo các fan hâm mộ thì trên người cô gái này mặc áo khoác là một trong những áo khoác mà Thẩm Ương thường xuyên mặc nhất, không có chụp được mặt của cô gái thần bí này, vì toàn bộ quá trình đều được che chắn kỹ càng thêm là có Thẩm Ương bảo hộ ở bên cạnh, mà Thẩm Ương thì khác, anh chỉ đội mũ đơn giản, có ảnh có chân tướng, đúng là Thẩm Ương không nháy mắt, weibo bùng nổ, mọi người đều biết Thẩm Ương là nam diễn viên ít scandal nhất trong giới giải trí, chưa từng mập mờ với diễn viên nữ, vĩnh viễn duy trì khoảng cách an toàn, lại thêm cách đây một khoảng thời gian vì vai nam chính bộ phim 《 Trường sinh duyên 》 mà lên hotsearch, lúc này chỉ hơn một tháng lại lên hotsearch lần nữa nhưng là vì tình ái lộ ra ánh sáng, weibo có thể khôgn bùng nổ hay sao?Trong nhất thời độ nóng của Thẩm Ương tăng cao, cô gái thần bí mọi người tìm không ra, thành ra weibo của Thẩm Ương là đối tượng bị thất thủ, weibo của Thẩm Ương vẫn luôn do Nghiêm Lộc quản lý, tin nhắn và bình luận tuôn ra một lượng lớn dọa anh cực kỳ, thẳng đến khi nhìn thấy hotsearch anh mới hiểu rõ đầu đuôi sự tình, trước tiên anh gọi điện thoại cho Thẩm Ương nhưng anh ấy lại một mực không nghe máy, hẳn là đang quay đầu anh còn chuẩn bị lái xe đi Châu Thành, nhưng việc này có ảnh hưởng rất lớn, anh trực tiếp mua vé máy sớm nhất trở về Châu Thành, anh muốn trực tiếp gặp mặt Thẩm Ương để tìm hiểu tình huống cụ thể thì mới có thể tìm ra biện pháp thỏa đáng bên này người đầu tiên nhìn thấy hotsearch là Trương Tịnh Tịnh, chị thường xuyên lướt weibo, bất thình lình ở hotsearch thấy tên của Thẩm Ương, bấm vô xem thì thấy “tình cảm luyến ái” chị liền biết có chuyện lớn, chị hiếu kì bấm và, quả nhiên là một đại bát quái, rạng sáng cùng cô gái thần bí xuất hiện ở bệnh viện, người này đây là muốn để cho mọi người có suy nghĩ bậy bạ đây Tịnh Tịnh ôm tâm thái ăn dưa xem hotsearch, nhưng càng xem càng cảm thấy không thích hợp, sao chị càng nhìn cô gái thần bí này lại càng cảm thấy quen thuộc nhỉ? Còn có áo khoác trên người cô gái thần bí này sao lại quen mắt như thế? Chị tựa hồ đã thấy qua ở nơi nào rồi?Đột nhiên, còi báo động trong lòng Trương Tịnh Tịnh vang lên, áo khoác này là buổi sáng chị thấy được trong phòng Khương Trân! Chị đột nhiên từ trên ghế đứng dậy, chị đã nói là sao lại thấy quen thuộc như vậy, thì ra là bởi vì cô gái thần bí kia là người trên đầu quả tim của chị – Khươn Trân!Suy nghĩ lúc này của Trương Tịnh Tịnh rối thành một đoàn, loạn cực kỳ, nếu không phải hai người bọn họ còn đàng quay phim, chị khẳng định sẽ kéo cô đến hung hăng phẩm vấn một người trên màn hình ôm nhau, ống kính phóng to, cuối cùn dừng lại trên khóe miệng đang giương lên của Thẩm Ương.“Cắt!”Tống Đàm vừa dứt lời, liền thấy một bóng đen xông đến, nhìn kỹ thì đây không phải là người quản lý Trương Tịnh Tịnh của Khương Trân hay sao?Trương Tịnh Tịnh nắm chặt tay của Khương Trân, cô ngẩng đầu nhìn Thẩm Ương, khách sáo gật đầu, lại nói với Khương Trân “A Trân, đi với chị.”Thẩm Ương nhìn bóng lưng của hai người, hơi không hiểu cho lắm, vì sao anh lại cảm thấy ánh mắt vừa rồi của Trương Tịnh Tịnh nhìn anh có thâm ý khác đâu?Vào lúc anh đang không hiểu, giọng nói của Chiếm Từ Hưng vang lên, “Thẩm Ương, cậu mau tới đây, tối hôm qua cậu đã làm cái gì?”Khương Trân không hiểu vì sao bị Trương Tịnh Tịnh kéo đến đình hơi hẻo lánh, tay của cô bị chị nắm có chút đau, cô nhịn không được hơi nhíu máy, “Chị Tịnh Tịnh, chị sao vậy?”Trương Tịnh Tịnh nhìn bốn phía xung quanh xong mới buông tay cô ra, “Em nói thật với chị, hôm qua em với Thẩm lão sư đã làm cái gì?”Khương Trân bị chị hỏi vấn đề này làm cho mơ hồ, cái gì gọi là cô cùng Thẩm lão sư làm cái gì?“Em đừng giả bộ choáng váng, hai người các em lên hotsearch rồi.” Trương Tịnh Tịnh lòng Khương Trân “lộp bộp” một chút, cô đột nhiên nhớ đến chuyện tối hôm qua, chỉ sợ là do chuyện này, “Chị cho em mượn điện thoại một chút.”Trương Tịnh Tịnh đưa điện thoại cho cô, Khương Trân mở weibo, tin tức liên quan đến Thẩm Ương còn nằm trong top 3 cảm luyến ái? Đây là đưa tin không đâu vào đâu đâu?“Em không định giải thích với chị chút sao?Khương Trân nhìn thấy bộ dạng nhất định phải biết chân tướng của chị, đành phải đem chuyện tối hôm qua nói với chị không sót chữ nào.“Chỉ có như vậy?”“Còn có thể như thế nào đâu?”“Chị còn tưởng tin tức là thật đấy, còn tưởng là em có quan hệ với Thẩm lão sư đâu.”Khương Trân chớp mắt, “Chị Tịnh Tịnh chị nghĩ quá nhiều rồi.”Trương Tịnh Tịnh đồng ý gật đầu “Ừ, cẩn thận nghĩ lại, chị cũng cảm thấy chị nghĩ nhiều rồi.”Khương Trân, “…Chị Tịnh Tịnh, chúng ta làm sao bây giờ?”“Trước không vội, chúng ta tìm Thẩm lão sư bàn bạc một chút, xem bọn họ chuẩn bị xử lý như thế nào?”“Dạ.” Trước mắt thì cũng chỉ có thể như này Thẩm Uơng cũng đã biết đầu đuôi câu chuyện, cư dân mạng tưởng tượng sự việc hết sức phức tạp, còn chân tướng thật sự là gì, trong lòng của anh là rõ nhất, chẳng qua là các phóng viên vì tranh đoạt đầu đề, tung tin đồn thất thiệt mà thôi.“Thẩm Ương này, tối hôm qua tôi còn mời cậu đi ăn khuya, cậu lại nói muốn về khách sạn nghỉ ngơi, như thế nào lại xảy ra việc như vậy?” Tống Đàm trêu trọc nói.“Cậu mau nói, cô gái này là ai, thật sự là bạn gái của cậu sao?”Thẩm Ương lắc đầu “Tống đạo, chú đừng mang cháu ra đùa giỡn, cháu ở đâu có bạn gái chứ?”Tống Đàm cười cười, vỗ vai anh, “Được, không muốn nói thì thôi, tóm lại cậu phải xử lý thật tốt đấy.”“Vâng, vậy cháu đi ra ngoài trước ạ.”“Đi thôi đi thôi.”Sau khi Thẩm Ương cầm điện thoại trên tay thì mới thì thấy mấy cuộc gọi nhỡ của Nghiêm Lộc, anh nghĩ nghĩ trả lời tin nhắn cho cậu khi gửi xong tin nhắn ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Trương Tịnh Tịnh và Khương Trân đi về phía anh, nhìn sắc mặt của hai người trong lòng anh liền hiểu rõ.“Thẩm lão sư, anh xem chuyện này nên xử lý thế nào?” Trương Tịnh Tịnh Ương nhìn Khương Trân một chút, trong đôi mắt trong veo của cô tràn đầy vẻ lo lắng, cảm thấy một chút khác thường, anh nhẹ giọng nói.“Không cần lo lắng, anh sẽ xử lý tốt.”Je Tui định đăng hôm qua rồi nhưng mà không thoát khỏi sự lôi kéo của cơn buồn ngủ nên sáng nay mới đăng cho mọi người được. Mọi người hãy tha lỗi cho tuiii.
Cùng đọc truyện Người Anh Nhìn Là Em của tác giả Tống Cửu Cận tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại dài 80 chương 76 chính văn + 4 phiên ngoạiTên Hán Việt Ánh mắt chiếu tới chỗ là ngươiNội dung Đô thị tình duyên, giới giải trí, ngọt vănNhân vật chính Thẩm Ương, Khương Trân │nhân vật phụ │Editor Tiệm cơm trong hẻmVăn ánTrong vở kịch “Trường sinh duyên”, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về nó khi nghe tin ảnh đế Thâm Ương sẽ cùng nữ nghệ sĩ Khương Trân hợp người đều thầm nói cô gái này thật may mắn, mới nổi thôi nhưng mà có thể tham gia một bộ kịch lớn, chưa nói ảnh đế còn là bạn diễn, thế thì chỉ cần đóng xong bộ này, độ nổi tiếng của cô sẽ dâng cao ngay lập vì thế mà bắt đầu có các loại tin tức thật giả tung ra, nào là hai người đang yêu đương, hẹn hò, nào là nữ diễn viên có hậu đài, có kim chủ....Một ngày nọ, may mắn bắt gặp nữ chính trong các câu chuyện đầu đề gần đây, phóng viên chớp thời cơ hỏi một câu mạnh bạo nhấtPhóng viên "Khương Trân, bây giờ fan hâm mộ hô hào nhiệt liệt như vậy, cô cùng Thẩm ảnh đế có khả năng trở thành sự thật hay không?"Khương Trân mỉm cười "Tôi cùng Thẩm lão sư chỉ là bạn bè".Sau khi Khương Trân vào xe bảo mẫu, vừa mới bước vào đã bị tay của người nào đó kéo vào trong lòng ngực, bờ môi ấm áp của anh lưu luyến trên vành tai mẫn cảm của cô “Có bạn bè nào sẽ đối với em như vậy sao? Hả?”* Mỹ mạo tiểu hoa đán x Lạnh nhạt nội liễm Ảnh đế.
người anh nhìn là em